Chuyển đến nội dung chính

[Trò chuyện] Tình yêu không có tuổi

Tình yêu lắm khi không tuổi, hôm qua tình còn, hôm nay tình đã hết...
Hôm nay mình tay trong tay, kề vai áp má, ngày mai hai ta hai đường - hai ngả, người thương rồi cũng thành lạ. Hôm nay là những yêu thương em trao anh ấm áp thật gần, là những hứa hẹn thuở ban đầu bao dung, mới chớm. Còn ngày mai, lại là những mê mải em đặt sai chỗ vào lòng anh, những tin yêu vừa kịp vụt tắt.
Tình yêu không sống mãi và những thứ tình chưa thành yêu cũng không sống mãi, nhưng nó dai dẳng và leo lắt trong lòng, từ con tim đến khối óc. Cái thứ dai dẳng ấy, nó cứ hiện hữu, đâu đó, quanh đây, ngay lúc này. Là những lúc anh chờ đón em trước cổng mỗi lúc tan trường về. Nắng mưa không già mà vẫn cứ rớt trên đôi vai anh suốt những mùa hoa phía sau bỏ lại. Là ánh mắt ngờ nghệch của anh mỗi khi phát hiện ra em đang nhìn trộm anh đang đọc sách, trong quán cafe quen thuộc của chúng ta.
Trong cơn mưa đầu mùa thơm mùi sách mới, tay anh chậm rãi lật giở từng trang, khoảnh khắc ấy em chỉ muốn dừng lại mãi, dừng lại mãi, rồi ngắm anh mải miết, chẳng thấy chán bao giờ. Mỉm cười hiền từ, chắc là cách anh giữ lại dư vị tình yêu cho một ngày mưa không hề buồn bã, phải không?

Thật ra cái ngày mưa ấy, và cả những ngày mưa tiếp theo đã trôi qua rất lâu. Cứ trôi qua mà chẳng dừng lại, đợi tình chúng ta, chắc có lẽ lại là vì tình mãi chẳng thành yêu...
Ai cũng có lúc như vậy, nhớ một người đến ngẩn ngơ, phát điên lên vì một người, tan nát cõi lòng vì một người, mọi hành động của người ta làm mình nhớ đến quay quắt. Ấy thế mà, cuối cùng vẫn dở dở, dang dang. Ta xoay trong cái lực hút từ trường của người ấy, có khi lao đi như thiêu thân. Chẳng màng lo sợ, chẳng ngại chông gai. Có người nói đó là thứ tình yêu mù quáng, thế nhưng, những ai chưa một lần cảm giác yêu đến độ có thể sống chết vì người ta, thì chưa phải là yêu! Vẫn có thể nhận ra người ta quan trọng thế nào trong cuộc đời của mình, là không mù quáng rồi.
Chỉ tiếc một điều, duy nhất và quan trọng nhất, là tình yêu không được như ý của mình. Kiểu tình yêu không hồi kết sao mà ghê gớm, nó cứ bám riết lấy mình, ăn sâu vào kí ức, chông chênh mỗi mùa sang. Để làm gì, nghĩ gì, đi đâu cũng có những kỉ niệm loang màu cũ kĩ, in hằn vào tâm trí. Thậm chí, có khi người ta có một hạnh phúc khác rồi, vẫn không thể nào quên...Dẫu biết là quá khứ, nhưng đã có lúc không ngủ yên. Cứ thế nó sục sôi trong từng mạch máu, nhịp đập, hỗn loạn lạ lùng.
Quá nhiều lần trái tim như vỡ vụn, khoảng trời bé nhỏ vừa mới đắp xây sụp đổ tức thì, khi trên phố đông bắt gặp một dáng hình nào đó ngỡ thân quen, cứ thế, lòng lại trào dâng những xúc cảm không chế ngự nổi trái tim. Lòng cứ thế, hồn cứ thế, mải miết theo mãi một người. Biết là ngàn năm cũng chẳng có tương lai, ấy thế, mà vẫn cố.
Cứ khao khát tìm được, bước tới, ngắm nhìn mà không cần chạm, cái chạm lúc này lại quá xa vời, nhưng chắc có lẽ chỉ có thể đuổi bắt hoang tưởng ấy trên hành trình của những giấc mơ.

Đang ấm êm là thế, mà không ngăn nổi những mê mải về quá khứ. Vậy là, cứ trăn trở, lăn tăn và lạc lõng một mình.
Giờ đã hiểu thế nào là một mối tình "khắc cốt ghi tâm" như Đường Tiểu Lam Viết trong cuốn "Có một tình yêu không thể nào quên" :
Vẫn tưởng rằng có thể quên đi mối tình đó, sau rất nhiều năm mới biết rằng thế nào gọi là khắc cốt ghi tâm...
Vốn tưởng rằng quên đi người ấy, trải qua rất nhiều việc mới biết rằng thế nào gọi là một tình yêu không thể nào quên..." 
Có hàng tá lí do cho những mối tình dở dở dang dang này. Chắc vì tình chưa đủ, đủ cho một hạnh phúc trọn đầy.
Là yêu chưa đủ nhiều để gạt đi tất cả, để vị tha mọi bề, để lắng nghe nhau mỗi khi cần thiết.
Là chưa chín chắn và tĩnh tại để hóa giải những rào cản xung quanh những mối quan hệ trên mức bạn bè.
Hay là đã yêu đủ nhiều tới mức khóc vì nhau và đau nỗi đau của nhau?
Những phút giây buông lơi đã làm tình yêu vụt tắt, đơn giản vì tình yêu cũng như vạn vật, chẳng thể vĩnh hằng. Để giờ ôm riết lấy những nuối tiếc, hoài niệm mãi về một thứ tình đã qua.
Lạc mất nhau trong biển người này, biết bao lần ngước mắt lên tự hỏi trời xanh, thế gian rộng lớn, sao đi mãi, ta với người lại hết nhân duyên ?
Phải chăng, là vì...tình yêu không có tuổi  ?

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Top 10 những nhà vô địch game trên thế giới, Bạn có phải là họ ?

Họ là những nhà vô địch trong chính những sự kiện của mình. Bạn sẽ không tìm thấy những game thủ này tại bất kỳ giải thi đấu thể thao điện tử thế giới nào, tuy nhiên họ vẫn là những nhà vô địch trong chính những sự kiện của mình. Nhà vô địch thứ 1 Người chiến thắng trong thể loại: “Chơi nhiều game nhất cùng lúc trong độ tuổi 50 đến 60”. Nhà vô địch thứ 2 Đây là nhà vô địch chiến thắng trong cả hai thể loại cùng lúc: “Game thủ ăn mặc thời trang nhất” và “Trùm chơi game trên tàu điện ngầm tại Tokyo”. Nhà vô địch thứ 3 Người chiến thắng trong thể loại: “game thủ nữ console có thân hình đồ sộ nhất”. Nhà vô địch thứ 4 Những cậu nhóc chơi game thông minh nhất trong độ tuổi từ 6 đến 10. Nhà vô địch thứ 5 Người chiến thắng trong thể loại: “Chơi game kết hợp với mát xa cho vợ” Nhà vô địch thứ 6 Người chiến thắng trong thể loại: “trang phục tự làm độc đáo nhất trong độ tuổi từ 0 đến 4 tháng.” Nhà vô địch thứ 7 Người chiến thắng trong thể loại: “cảnh sát và nạn cướp đồ trong game”. Nhà vô địch th

Kanoko UpC17

Nội dung : Vào ngay ngày đầu tiên chuyển trường, cậu bé Oyamada Kouta đã được cô gái xinh nhất trường hỏi gặp 1 mình. Họ gặp nhau trong phòng âm nhạc 1 mình. Mái tóc của cô ấy bóng mượt, đôi mắt của cô ấy thơ ngây, đôi má của cô ấy đỏ hồng....nhưng cái đuôi cáo của cô ấy....? ( theo Seven Seas Entertainment) Thể loại : Comedy, Ecchi, Romance, School Life, Shounen, Supernatural Tác giả : Katsumi Nishino Số tập : Nhật: 4 Volume ongoing, TA: 8 chapter ongoing(gần 2 vol) Bản tiếng Anh: Solaris-SVU Nguồn: http://easycome.us,Thienduongmanga Chap 16 Chap 17 P/s đọc các chap cũ ấn vào đọc online nhé

Thư viện bách khoa toàn thư kiến thức về Naruto

Các thiên tài trong Naruto Ngay từ hồi sơ khai thành lập làng lá có 2 thiên tài. Một là Uchiha Madara, là người đứng đầu tộc Uchiha. Hai là Senju Hashirama, là người đứng đầu tộc Senju. Hai bộ tộc này trong chiến tranh là kẻ thù của nhau, khi 1 đất nước thuê tộc Senju thì kẻ thù của đất nước đó thuê tộc Uchiha. Nhưng cuối cung hai bộ tộc đã hòa hợp với nhau, cung sinh sống trên Hỏa quốc. Một vấn đề phất sinh là ai sẽ làm hokage. Một cuộc chiến xảy ra giữa Madara và Hashimara, kết quả Hashimaha chiến thắng Tiếp theo đến thiên tài Sarutobi là hokage đệ tam, là người thông thạo mọi nhẫn thuật. nhẫn thuật mà ông tâm đắc nhất chính là gọi ra thần chết dùng thân thể mình để phong ấn linh hồn kẻ thù. Đây là cấm thuật cực kỳ nguy hiểm, ông đã phong ấn linh hồn của hokage đệ nhất và hogate đệ nhi cùng đôi tay của Orochimaru. Đệ tam chết đi trước sự thương tiếc của mọi người Một người tuy độc ác nhưng cũng đc xếp vào 1 trong những thiên tài đó là Orochimaru. Orochimaru là đệ tử của Đệ tam, là họ