Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2013

Chân ngắn ư? Đừng lo bạn nhé!

Chân ngắn ư? Đừng lo bạn nhé!   Bạn luôn nghĩ chân dài đi với đại gia, mình chân ngắn sẽ chẳng có cơ hội quen biết những người cấp cao. Nhưng bạn có biết bạn cũng có rất nhiều thế mạnh mà một chân dài không có Bạn tự ti vì đôi chân không được dài lắm của mình? Bạn chưa bao giờ hài lòng về chiều cao ngước lên chẳng bao giờ bằng ai và luôn than phiền về điều đó? Bạn cau có vì mang biệt danh "nấm lùn" suốt từ thời còn đi học? Vậy nghĩa là bạn chưa biết những lợi thế từ đôi chân ngắn của mình rồi, nó đánh bật các cô gái chân dài và những người xung quanh ở những điểm bạn không ngờ tới đấy! 1. Chỗ ngồi hoàn hảo Không bao giờ chịu cảnh bàn chân vô tình bị "chìa" ra khỏi chỗ kê chân trên máy bay, hay rất ít khi phải loay hoay để tìm một tư thế ngồi thoải mái mà không cần bận tâm xem chân nên đặt ở đâu chính là lợi thế đầu tiên nhé! 2. Được ga lăng mọi lúc mọi nơi Hãy tưởng tượng nhé, nếu là một quý cô chân dài thì bạn có sẽ đem lòng hâm mộ một chàng trai sẵn sàng nhường gh

[Truyện ngắn] Muộn Màng

" Muộn màng ", một truyện ngắn sưu tầm rất cảm động. Blog truyện - BlogTM xin được giới thiệu đến các bạn truyện ngắn này, hãy đọc để lắng cảm sự lay động trong tình yêu. “ ANH ĐẾN RỒI. DẬY ĐI EM, CHẲNG PHẢI MUỐN NÓI CHUYỆN VỚI ANH SAO. NẰM ĐẤY LÀM GÌ. TAY EM LẠNH QUÁ. DẬY ĐI EM, MÌNH LẠI ĐI CHƠI NHÉ. ANH ĐỂ EM CẮN, SẼ KHÔNG CẮN LẠI NỮA ĐÂU. AI VÔ Ý LÀM CỔ TAY EM CHẢY NHIỀU MÁU THẾ NÀY. ANH BĂNG LẠI NHÉ, CÓ ĐAU KHÔNG EM. DẬY NÓI CHUYỆN VỚI ANH ĐI MÀ… ” "Biết đâu bất ngờ đôi ta chợt rời xa nhau ..." - Em gặp anh lần cuối nhé! Được không? - Ừm. Nó lại ngồi sau xe anh. Vẫn như ngày xưa nhưng cảm giác bây giờ thỳ đã khác. 1 người đau... 1 người thờ ơ, 1 người buồn... 1 người lạnh nhạt. - Em... ôm anh lần kuối nhé ! - ... ( im lặng ) Nó vòng tay ôm anh. Vẫn hơi ấm, vẫn bờ vai ấy mà sao nó lại đau đến thế. Có lẽ bờ vai này không còn dành cho nó nữa. - Em... vẫn yêu anh àk? - ... ưm - Vậy... quay lại nhé! Nó không tin vào những gì mình nghe được, sao giống như đang mơ vậy

[Truyện ngắn] EM SẼ BẢO VỆ ANH CHO TỚI LÚC EM NGỪNG THỞ!

" Em sẽ bảo vệ anh cho tới lúc em ngừng thở !" truyện ngắn sưu tầm cực hay và cảm động nhé các bạn. Blog truyện - BlogTM xin được giới thiệu đến các bạn truyện ngắn này. Hãy đọc và cảm nhận. Khônggggggggggg- Tiếng la đau đớn phát ra từ cánh cửa Thánh Đường. Mọi người quay lại, 1 cô gái đang giàn giụa nước mắt, hình như cô đang đau khổ khi chứng kiến cảnh này. Buổi lễ bị gián đoạn bởi 1 nhân vật không mời mà tới, mọi người xì xầm pha lẫn với ngạc nhiên và khó hiểu. - Băng Băng- Tiếng chạy pha lẫn với tiếng kêu, 1 người con trai trong bộ vest trắng đang chạy theo cô gái kia. Mọi người xôn xao, bàn tán, duy chỉ có 1 người vẫn bình thản, không thay đổi sắc mặt, ánh mắt đượm buồn,cúi xuống nhặt chiếc nhẫn vừa bị đánh rơi khi chưa được mang vào tay. Cô mặc 1 chiếc áo trắng quá đỗi dài. Cô là nhân vật chính hôm nay. - Băng Băng, đừng chạy nữa- Thiên Dân xoay người cô lại. - Chuyện gì dzậy hả? Trời ơi. - Nghe anh nói đi - Anh là đồi tồi, khốn nạn - Phải, tôi khốn nạn, nhưng thằng khố

PHÉP MÀU ĐÊM GIÁNG SINH

Blog truyện - BlogTM giới thiệu đến các bạn một truyện ngắn đầy tình cảm và ý nghĩa cho một mùa giáng sinh và năm mới đang cận kề, truyện ngắn "Phép màu đêm Giáng Sinh" Lại một mùa Giáng sinh nữa. Cô ngậm ngùi nhìn những kẻ có đôi đang hạnh phúc tay trong tay nhau. Cô đan tay vào nhau, nhắm mắt thì thầm điều ước khi cô bé mặc váy thiên thần bên cạnh hứa mang lại cho cô một phép màu nhiệm. Dù chẳng tin lắm vào phép màu nhưng vì không muốn làm cô bé ấy buồn, cô lại thấy mình hành động như một cô nhóc ngày còn nhỏ luôn tin tưởng vào ngày Giáng sinh sẽ có những điều thật đặc biệt xảy đến với những lời mình nguyện cầu. Phố xá lấp lánh bừng sáng với vô vàn dải màu sắc lung linh của những ánh đèn rực rỡ hai bên đường. Những hình trang trí bông tuyết, cây thông, ông già Noel thi nhau chiếm lĩnh những ô cửa nhỏ bé xinh xinh hay sang trọng hào nhoáng của những cửa hiệu sáng đèn. Tiếng hát “Jingle bell, jingle bell” rộn rã vang lên đây đó ở những con đường đầy ắp người và người của th

[Truyện ngắn] Vì đó là em

Blog truyện ngắn - BlogTM giới thiệu đến các bạn một câu chuyện cảm động về một tình yêu, một mối nhân duyên, và một cái kết hạnh phúc. "Vì đó là em" Hôm ấy, Hùng – người bạn thân và là đối tác của Nguyên, hẹn anh ra một quán cafe để bàn về một bản hợp đồng mới. Khi Hùng ra về, Nguyên đứng dậy, cho cái laptop vào cặp để chuẩn bị đi đón cô bạn gái, Trúc Ly. Bỗng, một đôi tay bé nhỏ ôm lấy chân anh, kèm theo tiếng gọi khẽ của một đứa bé:  - Ba… con với mẹ kiếm ba lâu lắm!Theo phản xạ anh vội xoay người và cúi xuống. Trước mặt anh là một bé gái xinh xắn chừng năm tuổi tóc cài nơ chuột mickey màu hồng nhạt, đôi mắt trong veo ngân ngấn nước đang nhìn anh. Với tình huống bất ngờ chưa gặp như thế này, anh không biết phải làm sao ngoài cách đưa mắt nhìn như tìm kiếm người đi cùng bé. Đúng lúc đó thì cô xuất hiện, cô để vội hai ly kem trên tay lên bàn đi tới gỡ tay bé ra khỏi chân anh và nói với anh: -Xin lỗi anh, bé nhận nhầm người…Anh ngước mắt lên nhìn, đó là một người phụ nữ chừng

30 GIÂY LÀ LÍ DO TA BÊN NHAU TRỌN ĐỜI

" 30 giây là lí do ta bên nhau trọn đời " một truyện ngắn rất hay và cảm động. Cùng cảm nhận hương vị nhẹ nhàng của tình yêu thông qua câu chuyện này cùng Blog truyện - BlogTM. Chàng trai và cô gái vừa ăn cơm xong. Sau đó chàng trai bắt xe lên thẳng sân bay. Anh phải đi công tác ở một thành phố xa xôi. Máy bay không chờ đợi một ai. Nhưng bữa tối của họ rất tinh tế, phong phú, chứ không phải qua loa cho xong, tất cả đều là những món ăn chàng trai thích ăn và đều là những món sở trường của cô gái. Cô gái dành cả buổi chiều để phủ đầy những món ăn hải sản trên bàn ăn. Chàng trai như con cá mập thích ăn đồ biển. Nhưng tính cách của chàng trai không giống cá mập một chút nào, mọi cử chỉ của anh đều tao nhã, anh là một người giỏi giang, xuất sắc. Chàng trai lên máy bay lúc chiều tối. Anh nói với cô gái khi bước tới sân bay. Đợi đến tối thì lúc đó muộn quá, anh sẽ không gọi điện cho cô gái. Sáng hôm sau anh sẽ gọi lại. Cô gái nói: "Được." Cô gái đứng ở ngoài sảnh vẫy tay

NẾU EM YÊU NGƯỜI KHÁC, ANH CÓ TIẾC KHÔNG?

Em những ngày gồng mình chống chọi với nỗi nhớ, sợ hãi trong chênh vênh nhớ thương. Những ngày cuối tuần nhiều hoang hoải. Em co ro trong những kỉ niệm xưa cũ, thấy vết thương xưa lại nhói đau… Mùa Đông, se sắt gió, lãng đãng mưa. Em một mình đi dọc các con phố Hà Nội, gói cho đủ đầy mùi vị của mùa Đông, của Hà Nội và tự nhủ với lòng mình, em đang hạnh phúc, thực sự hạnh phúc. Và đi giữa đất trời Hà Nội, em, bâng quơ nghĩ đến anh. Anh ở đâu giữa đời em, giữa gió mưa rét buốt lúc này. Nếu em yêu người khác, anh có tiếc không? Dạo này em hay tự hỏi mình câu hỏi ấy. Và những lúc như thế, em cứ nghĩ mãi về anh, dù chẳng còn lí do gì để làm thế. Em đã quên anh, quên rất lâu rồi ấy và cảm xúc, những nhớ những thương trong tim cũng nhạt lắm rồi. Có chăng, những gì còn sót lại, chỉ là một thói quen, một cảm giác, và một khoảng trống hun hút rơi rớt lại. Một ngày gió mùa ùa về bất chợt. Chạy xe chầm chậm trên phố, hít hà mùi mưa và cái lạnh phảng phất trong không khí. Rồi hít cho căng đầy lồng

CHƯA ĐỦ ĐÂU TÌNH YÊU!

Blog truyện - BlogTM giới thiệu đến các bạn truyện ngắn sưu tầm với tựa đề "CHƯA ĐỦ ĐÂU TÌNH YÊU!". Chúc các bạn có một ngày mới tràn ngập niềm vui. Suốt 20 năm ròng em đã đi tìm gần hết những cây cầu cổ xưa của Việt nam. Em lang thang tìm đến chùa Cầu ở Hội an vắt cong qua lạch nước nhỏ chảy ra sông Hoài, một nhánh của sông Thu bồn. Đến cầu ngói Thanh Toàn ở Huế, bắc qua con chợ nhỏ có những người đàn bà mặc áo dài xưa mãi mê ngồi chằm nón lá Huế, như 1 bức tranh bình yên mà xao lòng. Rồi cầu ngói Phát Diệm, cầu ngói chợ Thượng, cầu ngói chùa Lương ở miền Bắc với mái đình lợp ngói cong cong cổ kính soi mình xuống giòng nước trong xanh của làng quê êm ã. Nghe nói ở đâu vừa khám phá ra cây cầu cổ xưa, là em lại lặn lội đến đó. Thơ thẫn, ngẫn ngơ cả ngày mân mê từng phiến đá xanh lót cầu. Em không phải là nhà khảo cổ học, hay nhà viết sữ, đi tìm lại hồn cốt những chiếc cầu. Em chỉ đi tìm dư ảnh của một người. Một người đã hứa chờ em trên chiếc cầu đá. * Anan, đệ tử của Đức Phậ