Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2014

LỢI ÍCH CỦA VIỆC SỢ VỢ !

Ừ, vợ ta – ta sợ chứ có gì đâu mà mắc cỡ! Khối kẻ huênh hoang lên mặt mắng nhiếc ta rằng: "Đàn ông mà răm rắp nghe lời vợ, sợ vợ một phép thế kia thì có mà vứt!". Nhưng để ta phân tích cho mà nghe nhé! Đến tháng, lương lãnh mang về, ta mang gửi hết cho vợ. Vợ "phát" lại cho ít trăm dằn túi. "Hẻo" quá nên ta nào dám hào phóng cho các cuộc vui bù khú với bạn bè. Ngày thường, ngoài cà-phê, ta phải tính toán để cắt giảm hết các khoản linh tinh như thuốc lá, cá độ. Mua sắm cái gì cũng đã phải bàn bạc với vợ, nghe vợ cân nhắc tính toán thiệt hơn. Chẳng thế mà tuy lương chẳng phải thuộc hàng "đại gia", nhưng chỉ sau ít năm cùng vợ tiết kiệm chi tiêu, nhìn lại vợ chồng ta đã có đầy đủ xe tay ga, tivi màn hình phẳng… Thử hỏi, nếu không sợ vợ, có bao nhiêu xài thả cửa hết bấy nhiêu, làm gì có chuyện nhà cao cửa rộng? Sợ vợ nên ta (chắc sẽ) sống thọ hơn! Ta vừa cầm điếu thuốc, vợ đã quắc mắt "nạt": "Anh biết hút thuốc có hại cho sức khỏe khôn

BỞI, YÊU THƯƠNG LÀ ĐIỀU KHÔNG ĐƠN GIẢN!

TRUYỆN NGẮN: BỞI, YÊU THƯƠNG LÀ ĐIỀU KHÔNG ĐƠN GIẢN! Lời dẫn: Có một cậu bé và một cô bé đã cùng hứa: "Sẽ luôn bên nhau, không xa rời!" Năm tháng qua đi, cuối cùng chỉ còn một người giữ trọn lời hứa ấy… Năm 7 tuổi, cậu đi học về tình cờ thấy một cô bé đứng khóc run rẩy vì trước mặt là con chó hung dữ đang gầm gừ. Không chần chừ, cậu vớ lấy cây sao nhét bên hông cặp, chạy đến đánh đuổi con vật rồi cùng cô bé nọ chạy thoát. Được một đoạn, cả hai dừng lại thở… "Cám ơn cậu nha!" Cô bé lau nước mắt nói. "Không có gì. Lần sau cậu đừng đi đường đó nữa. Chó dữ lắm." Cậu dặn dò. "Nhưng đường về nhà mình chỉ có thể đi qua đó thôi." Nghe vậy, cậu nhóc đắn do hồi lâu rồi bảo: "Hay là đến chiều, cậu đứng chờ mình ở đầu đường khi nãy mình sẽ giúp cậu về nhà." "Thiệt hả? Tuyệt quá! Thế chúng ta làm bạn nhé!" Cậu cười tươi, gật đầu. Năm 10 tuổi, cậu nhóc và cô bé đã là đôi bạn thân. Một hôm, cô bé mang sổ liên lạc về khoe bố mẹ vì đạt thành t

12 Cung hoàng đạo thứ Năm (12-6-2014)

Ngay ngày hôm nay, Cự Giải hãy thử đối mặt với những điều tưởng chừng như khó khăn phức tạp nhất. Ma Kết hãy biết tận dụng chính khả năng của bản thân mình vào hôm nay….còn 12 cung hoàng đạo khác của nhà ta thế nào nhỉ?  Bạch Dương (21/03-20/04) Cung bạch dương, truyền thuyết cung bạch dương Bạn sẽ cảm thấy mọi chuyện khá hơn vào hôm nay nếu bạn có thể tránh xa khỏi số đông bạn bè và thay đổi điểm nhìn cho chính mình. Ít nhất, bạn có thể cảm nhận được mọi thứ theo đúng hình ảnh tự nhiên nhất, giúp bạn có thêm động lực và sự tin tưởng vào những gì bạn đang kì vọng. Ngay cả khi trước mắt bạn là những sự xáo trộn lớn, cũng đừng tỏ ra sợ hãi. Hãy cứ hành động theo những gì bạn cảm nhận được, biết đâu lại có hiệu quả vô cùng to lớn. Con số may mắn của Bạch Dương hôm nay là 19, 10 . Kim Ngưu (21/04-20/05) Cung kim ngưu,kim ngưu,truyền thuyết cung kim ngưu Với vai trò là trưởng nhóm vào hôm nay, bạn cần thực sự quan tâm, lắng nghe và thấu hiểu những gì thành viên của mình mong muốn. Trở thành

TỰ CHỮA LÀNH VẾT THƯƠNG

Hãy học cách làm bác sĩ của riêng mình để bất kể khi nào đau bạn cũng có thể tự chữa lành. Vì trên thực tế bạn sẽ Đau Không ít cho đến khi bạn kết thúc chặng hành trình của mình bằng một giấc ngủ ngon. Trong cuộc sống muôn màu của chúng ta, bạn và tôi đều đã được nhận những tiếng cười của cuộc sống, và tiếng cười làm chúng ta hạnh phúc. Nhưng cuộc sống không chỉ như vậy, đôi khi cuộc sống cũng làm cho bạn đau. Có hàng ngàn nỗi đau, và mỗi người đều có những kinh nghiệm đau đớn khác nhau. Có những nỗi đau nhẹ nhàng có thể dễ dàng qua đi và có những nỗi đau tận sâu trong tâm hồn rất khó nguôi ngoai. Có những vết thương do trầy xước, ban đầu có thể rất đau nhưng không lâu sau sẽ khỏi. Có những cơn đau do gãy xương, ảnh hưởng đến cử động của bạn, nhưng qua một thời gian điều trị cũng sẽ khỏi. Có những cơn đau do bệnh tật bên trong cơ thể, cần có bác sĩ chẩn đoán trị liệu kỹ lưỡng, bản thân nghỉ ngơi tĩnh dưỡng thì mới khôi phục được sức khoẻ. Nhưng còn có một loại đau chẳng phải do cọ xát,

ÔNG XÃ À, ÔM EM MỘT PHÚT ĐƯỢC KHÔNG?

Truyện Ngắn : "Ông Xã À, Ôm Em Một Phút Được Không?" Cô mặc chiếc áo ngủ mầu trắng đứng ở đó với ánh mắt đầy mong đợi. Anh đang ngồi trước màn hình máy vi tính, quay đầu lại ngước nhìn thấy cô, con tim anh lúc nào cũng thấp thỏm. Anh đứng dậy và quay lại dang hai cánh tay ôm cô vào lòng: "Sắp một giờ rồi, mà sao em vẫn còn chưa ngủ?". Cô dụi đầu vào lòng anh, nghe trong lời nói của cô có gì đó trách hờn đầy chút oan ức: " Ông xã nè lâu rồi anh không ôm em đó." Nghe cô nói vậy, anh liền ôm chặt lấy cô, chặt đến nỗi không có kẽ hở nào cả. Và dường như anh mãi mãi không muốn buông tay. Cô là một người con gái đặc biệt và anh vẫn nhận thấy điều đó. Họ vốn từng là bạn của nhau. Chỉ là họ gật đầu chào nhau để tỏ ra chút lịch thiệp mà thôi. Và anh cũng từng thấy cô cùng đám con gái vừa cười rũ ra vừa hò hét và cũng từng thấy ánh mắt tinh nghịch hóm hỉnh của cô quay sang nhìn anh và cùng đám người kia bày trò nghịch ngợm. Anh nghĩ cô không thích hợp để làm một ngư

CHỒNG LÀ GÌ MÀ AI CŨNG PHẢI LẤY

Dạo này đi đâu tôi cũng thấy các câu chuyện quẩn quanh là “ bao giờ lấy chồng ”, “ đã đánh bắt được con cá nào chưa?”, “ chăn được con gà nào chưa? ” . Bố mẹ sốt ruột, hàng xóm lo lắng, bạn bè nháo nhác. Mọi chủ đề đều quay về việc lấy chồng. Tự hỏi chồng là gì mà ai cũng bảo lấy? Khi còn tuổi 18, tôi từng có suy nghĩ sẽ không lấy chồng, tại sao phải lấy chồng? Tôi từng nói với mẹ : “ Con sẽ không lấy chồng, tự dưng phải về một gia đình lạ, ngủ với 1 người lạ, nấu cơm, giặt quần áo, đẻ con, chăm con cho cái người lạ được gọi là chồng, sao lại pải vất vả thế, con ở một mình với mẹ”. Mẹ chỉ cười “Đúng là đồ trẻ con, con gái phải lấy chồng chứ, có chồng gánh vác lo toan, có chồng còn sẻ chia cuộc sống, có chồng, có con là một nghĩa vụ và thiên chức của người phụ nữ”. Tôi chỉ lắc đầu thấy chẳng phải vậy, tôi thấy chỉ là vất vả hơn, mất tự do hơn, sống một mình có phải tốt hơn? Những năm học đại học, các bạn ai cũng có đôi có lứa, có người yêu khoác tay lên giảng đường, tôi cũng có một vài

XIN LỖI, EM NỢ ANH 1 TÌNH YÊU

Đêm… lặng yên, chỉ có tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ. Nhìn xuyên qua làn mưa, Hải Phong dễ dàng nhận thấy, bóng người con gái anh yêu đang bước một mình dưới mưa. Cô đơn và lạnh giá. Anh thực sự muốn đến bên cô, che chở cho cô, nhưng… anh đã xua tan ngay cái ý nghĩ đó. Tựa đầu vào tường, Hải Phong cười thầm. Anh làm gì có tư cách đó. Người ta đã có bạn trai. Hơn nữa, cô ấy vừa từ chối tình cảm của anh, còn nói rằng không muốn nhìn thấy anh. - Em quả thực… rất nhẫn tâm… Uyên Nhi! Hải Phong thì thầm trong đêm tối. Nhìn xuyên qua cánh cửa kính đã bị nước mưa làm mờ đi, Hải Phong nhìn thấy bóng Uyên Nhi vẫn đang âm thầm bước. Anh thấy lạ, tại sao người yêu cô lại không ở bên cạnh cô, mà để cô thân con gái một mình bước đi thế này? Vả lại, trông cô, có vẻ gì đó… rất buồn. Anh tiếc rằng mình đứng quá xa. Nếu ở gần một chút, biết đâu có thể nhận ra tâm trạng của cô. Tự lấy tay đập mạnh lên trán mình, Hải Phong bực bội kéo mạnh chiếc rèm cửa: - Tại sao em lại khiến anh nghĩ về em nhiều như vậy, Uy

NẮM GIỮ MỘT TRÁI TIM

Blog truyện - BlogTM giới thiệu truyện ngắn: "NẮM GIỮ MỘT TRÁI TIM" Buổi sáng, trên bậu cửa sổ, ánh sáng chan hòa, thứ ánh sáng dìu dịu, đìu hiu, buồn đến gai người. Cảm giác khi mở mắt ra càng trở nên hoang hoải, chống chếnh. Có người nói " Con người ta buồn nhất, cô đơn nhất là khi thức dậy" . Linh thấy đúng quá chừng. Trong đầu dâng lên một nỗi lo sợ mơ hồ, tay chân bải hoải, mụ mị cả đi. Muốn bật dậy nhưng đầu nặng trĩu, quay cuồng bởi những suy đoán. Màn máy tính bật sáng, online một cánh vô thức. Đèn báo có thư đến. " Linh à! Hải Anh đi rồi, hai ngày trước. Anh phải đi thôi để giải thoát có thế em mới không tiếp tục chịu tổn thương. Anh yêu em đó là sự thật, nhưng anh không được lựa chọn. Nếu không đi anh sẽ nổ tung mất, vì lo lắng cho anh, cho em và...cho cô ấy. Hải Anh – đó là một dòng chảy khác với những dòng chảy thông thường. Nếu là nước, gặp đá nó sẽ luồn qua khe mà chảy, nhưng một dòng nước trườn qua đá, quăng mình từ trên cao xuống để bọt tung trắ

BẠN TRAI TÔI LÀ SÓI

Cuộn nốt sợi mì cuối cùng. Nhai. Nuốt. Rồi. Cẩn thận rút một tờ giấy ăn, với tay lấy cốc nước. Vừa uống, tôi vừa hé mắt sang nhìn người đối diện. Quả nhiên hắn cũng đã ăn xong. Nhếch mép cười, hạ cốc nước xuống, tôi gọi to. - Chị ơi. Tính tiền cho…. Bạn em. Chị nhân viên có dáng người đầm đậm, lật đật chạy đến, trên trán lấm tấm mồ hôi, rút tờ giấy trắng phau, ghi chép một lúc, rồi mỉm cười thân thiện. - 2 mì ống trộn, 2 khoai tây chiên, 2 coca, 2 snack. Của em mất 150 nghìn. Tôi tỉnh queo, khuấy đều cốc Coca nhưng không có ý định uống. Khuấy được 3-4 vòng mà vẫn chưa thấy tiếng động gì gọi là thao tác giở ví tính tiền của người đối diện, tôi ngước mắt lên nhìn hắn. Ánh mắt hắn chạm mắt tôi, ngây thơ vô số tội. Tôi nhíu mày, đánh mặt ra dấu hắn nhìn về phía chị nhân viên bên cạnh. Hắn tròn xoe mắt, ra điều không hiểu, làm miệng chữ "hả" như chẳng có gì gọi là liên quan ở đây. Bụng tôi sôi ầm ĩ. Không phải vì đói. Mà bởi quá no và đang tức anh ách. Ai đời, đi cùng con gái đến