Chuyển đến nội dung chính

Truyện ngắn: NIỀM VUI

Blog truyện - BlogTM giới thiệu đến các bạn truyện ngắn sưu tầm "Niềm Vui"
Con dâu đi làm về, chưa kịp cởi giày đã nghe trong bếp tiếng mẹ chồng hậm hực: "3 năm làm dâu chưa bao giờ thấy nó lo lắng Tết nhất với mẹ chồng. Dâu nhà người ta, áp Tết đã xắn xở mua sắm, sửa sang nhà cửa. Còn nó thì đi tối ngày, mà chẳng ai dám mở mồm nói một câu".

Con dâu không nói gì, quẳng túi xách lên ghế, gieo mình xuống chiếc ghế bành đã bắt đầu bong lớp da bên ngoài.

"Ô hay! Đi đâu về mà còn không kịp cởi giày, nằm ườn ra đấy". Mẹ chồng te tái chạy lên, mát mẻ. Bố chồng ì ạch trong chiếc xe lăn, cằn nhằn: "Bà nói nhỏ cho tôi nhờ, đêm khuya phải để cho nhà người ta ngủ chứ".

Khổ thế, ở khu tập thể, nhà nào có sự vụ gì là y như rằng ai cũng biết. Mà gia đình ông bà, mấy chục năm sống ở đây, nào có tai tiếng gì. Tất cả chỉ tại con dâu. Ông bà xuất thân trí thức, mỗi anh con trai duy nhất cũng học rộng tài cao. Thế gian được vợ mất chồng, y như rằng rước ngay về một cô vợ có một không hai.

Ngay từ lúc mới về nhà chồng, con dâu đã ít nói. Nhiều người nhận xét con trai khéo chọn được vàng mười. Nghe mẹ nói lại, con trai cười sảng khoái: "Ai nhận xét câu khá đấy. Im lặng là vàng mà mẹ". Tưởng với nét tính cách ấy, con dâu chỉ ru rú trong nhà, ai ngờ chạy như ngựa vía. Nhất là hơn năm nay, ông bị ung thư máu, một tay bà quán xuyến chăm sóc, họa hoằn lắm mới thấy con dâu động tay động chân giúp đỡ.

May mà con trai còn làm ăn được. Mỗi lần điều trị là một lần quẳng tiền qua cửa sổ. Con dâu không giúp được gì, trái lại mặt mày lúc nào cũng bí xị. Chắc tiếc tiền.

Nhớ ngày xưa, nhà con dâu chê con trai là công chức ba cọc ba đồng. Giờ thì rõ mèo nào hơn mỉu nào.

Đã thế, con trai lại bênh vợ chằm chặp, hễ mẹ cằn nhằn lại gạt đi.

Giáp Tết, phụ nữ trong khu tập thể, dù chưa được nghỉ nhưng cứ hở ra là đáo chỗ này chỗ kia sắm sửa, riêng con dâu vẫn thong dong đi về. Mà về rất muộn. Lắm hôm, chỉ kịp hôn đứa con gái lên hai một cái, rồi lăn ra ngủ.

Chẳng ai ăn mặc như con dâu, cứ như đàn ông, rách rưới, thùng thình, xắn, xén đủ cả. Ban đầu chưa quen, khéo con dâu còn thu hút ánh nhìn hơn cả diễn viên. Bây giờ, người trong khu tập thể đều thống nhất, nhà ông bà có cô con dâu cá tính, trẻ trung.

Sáng ra, con dâu đã sửa soạn chuẩn bị rời khỏi nhà. Bố chồng đang chơi với con bé con, ôn tồn: "Tranh thủ ít thời gian ở nhà lo Tết nhất. Năm nay bố yếu, không phụ mẹ được nhiều". Con dâu khoác túi lên vai, bẹo má con một cái, trả lời: "Vâng! Chiều con gắng về sớm. Công ty cuối năm lắm việc quá".

Hôm ấy, con dâu lại về muộn. Mẹ chồng vẫn đang hì hụi dưới bếp. Lần này bà lẳng lặng, chẳng nói gì. Con dâu sà vào, cắt hoa cà rốt. "Mấy ngày nay, người ta đang đánh tiếng đòi món nợ nhà mình mượn hồi giữa năm để thay máu cho bố. Tết nhất đến nơi, mình không xoay được thì áy náy lắm. Năm nay nhà mình ăn Tết cần kiệm thôi", mẹ chồng than thở. Con dâu lục túi, đưa cho mẹ chồng một cọc tiền: "Lúc chiều, vợ chồng con đã gặp và thanh toán hết cả rồi. Mẹ yên tâm. Còn đây là ít tiền con làm thêm được, mẹ cầm lấy xem nên mua sắm thêm thứ gì. Ăn Tết đầy đủ, vui vẻ, tinh thần bố mới khá được. Mẹ đừng tiết kiệm quá. Chúng con kiếm được".

Mẹ chồng cầm tiền, mắt bỗng chạm những chỗ rách trên đầu gối chiếc quần bò rộng thình của con dâu. Tự hỏi, con dâu vừa về từ ngoài trời, gió to thế, không biết có lạnh không?

30 Tết, mãi tận chiều con dâu mới về. Loanh quanh được một lúc thì ăn tất niên. Lúc này, con dâu mới chính thức xuống bếp trổ tài làm mứt. Con trai đi uống rượu đâu về, hỏi: "Nhà con đâu?". Mẹ chồng đáp: "Đang làm mứt". Con trai càm ràm: "Nghỉ cho khỏe, cứ bày vẽ thêm". Giao thừa, cả nhà quây quần bên nhau. Con trai ngượng nghịu lì xì bố mẹ một món khá to. Con dâu ngồi ôm con, con bé bi bô, có khi còn nói nhiều hơn mẹ.

Khuya mồng Một, đang ngủ, mẹ chồng nhớ ra chưa tắt đèn ở bếp. Đi ra, thấy con dâu đang ngồi trên bàn ăn, chúi mũi vào máy vi tính, tay như múa trên bàn phím. Mẹ chồng thở dài trở lại giường. Bố chồng biết chuyện, thản nhiên: "Khuya nào chẳng thế. Không biết làm cái gì mà thâu đêm suốt sáng".

Mồng 2 Tết, con trai lại đi uống rượu về. Con dâu với con gái đã sang nhà ngoại chơi. Bố chồng ngủ trong phòng, con trai múa may quay cuồng một lúc rồi nằm bệt ra ghế, lảm nhảm: "Bố mẹ không được trách cứ gì vợ con. Cô ấy quá tốt". Mẹ chồng lấy cao bôi vào lòng bàn chân, pha nước chanh cho uống, con trai không chịu. Mẹ chồng dỗ dành: "Cho giã rượu, lát nữa còn đi chúc Tết sếp". Con trai bỗng dưng như tỉnh hẳn: "Mẹ không biết gì thật sao? Không có sếp nào mà đi chúc cả". "Nói linh tinh. Mọi năm ngày này vợ chồng mày chả đi chúc Tết sếp. Nhanh, để mẹ gọi nó về". "Mẹ!", con trai nói giọng buồn bã, "Con mất việc cả năm nay. Có làm ăn gì đâu. Tất cả là nhờ nhà con. Tiền thuốc thang, thay máu cho bố, tiền trả nợ cho người ta, chi tiêu trong nhà. Tất, đều nhà con cả". Mẹ chồng run run ngồi xuống ghế: "Con nói thật hay đùa? Sao lại giấu bố mẹ?". "Nhà con không cho nói. Con đã bảo rồi mà. Sự im lặng bằng vàng".

Mồng 3 Tết, mẹ chồng dậy sớm, sửa soạn đồ lễ rồi lên đánh thức con dâu dậy. "Đi đâu hả mẹ?", giọng con dâu ngái ngủ. "Lên chùa với mẹ. Lát về còn chuẩn bị mâm cỗ tiễn ông bà. Có cả bạn bè của bố với chồng con đến nữa đấy".

Con dâu dậy, mở tủ quần áo, đắn đo mất một hồi mới chọn được bộ cánh phù hợp. Con dâu đèo mẹ chồng, không dám chạy nhanh, dù đường vắng hơn mọi ngày. Một cơn gió cởi chiếc cúc duy nhất của chiếc áo chần bông con dâu đang mặc trên người. Mẹ chồng ngồi sau chỉ định cài giúp, nghĩ thế nào lại vòng tay ôm chặt lấy thân hình nhỏ bé của con dâu.

Con dâu vẫn chạy xe băng băng trên phố. Ngày Tết, không diện quần bò rách, áo cắt xén lại có mẹ chồng ôm nên ấm áp hơn nhiều. Còn mẹ chồng, bỗng nhiên ứa nước mắt. Người ta bảo, ngày Tết, dù buồn bã, bực bội đến đâu cũng nén dòng nước mắt. Nhưng bà không dừng được. Cây lá mùa xuân lao xao những điều gì đó, nghe rất thân quen, nồng nàn.
Truyện ngắn sưu tầm

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Top 10 những nhà vô địch game trên thế giới, Bạn có phải là họ ?

Họ là những nhà vô địch trong chính những sự kiện của mình. Bạn sẽ không tìm thấy những game thủ này tại bất kỳ giải thi đấu thể thao điện tử thế giới nào, tuy nhiên họ vẫn là những nhà vô địch trong chính những sự kiện của mình. Nhà vô địch thứ 1 Người chiến thắng trong thể loại: “Chơi nhiều game nhất cùng lúc trong độ tuổi 50 đến 60”. Nhà vô địch thứ 2 Đây là nhà vô địch chiến thắng trong cả hai thể loại cùng lúc: “Game thủ ăn mặc thời trang nhất” và “Trùm chơi game trên tàu điện ngầm tại Tokyo”. Nhà vô địch thứ 3 Người chiến thắng trong thể loại: “game thủ nữ console có thân hình đồ sộ nhất”. Nhà vô địch thứ 4 Những cậu nhóc chơi game thông minh nhất trong độ tuổi từ 6 đến 10. Nhà vô địch thứ 5 Người chiến thắng trong thể loại: “Chơi game kết hợp với mát xa cho vợ” Nhà vô địch thứ 6 Người chiến thắng trong thể loại: “trang phục tự làm độc đáo nhất trong độ tuổi từ 0 đến 4 tháng.” Nhà vô địch thứ 7 Người chiến thắng trong thể loại: “cảnh sát và nạn cướp đồ trong game”. Nhà vô địch th

Kanoko UpC17

Nội dung : Vào ngay ngày đầu tiên chuyển trường, cậu bé Oyamada Kouta đã được cô gái xinh nhất trường hỏi gặp 1 mình. Họ gặp nhau trong phòng âm nhạc 1 mình. Mái tóc của cô ấy bóng mượt, đôi mắt của cô ấy thơ ngây, đôi má của cô ấy đỏ hồng....nhưng cái đuôi cáo của cô ấy....? ( theo Seven Seas Entertainment) Thể loại : Comedy, Ecchi, Romance, School Life, Shounen, Supernatural Tác giả : Katsumi Nishino Số tập : Nhật: 4 Volume ongoing, TA: 8 chapter ongoing(gần 2 vol) Bản tiếng Anh: Solaris-SVU Nguồn: http://easycome.us,Thienduongmanga Chap 16 Chap 17 P/s đọc các chap cũ ấn vào đọc online nhé

Thư viện bách khoa toàn thư kiến thức về Naruto

Các thiên tài trong Naruto Ngay từ hồi sơ khai thành lập làng lá có 2 thiên tài. Một là Uchiha Madara, là người đứng đầu tộc Uchiha. Hai là Senju Hashirama, là người đứng đầu tộc Senju. Hai bộ tộc này trong chiến tranh là kẻ thù của nhau, khi 1 đất nước thuê tộc Senju thì kẻ thù của đất nước đó thuê tộc Uchiha. Nhưng cuối cung hai bộ tộc đã hòa hợp với nhau, cung sinh sống trên Hỏa quốc. Một vấn đề phất sinh là ai sẽ làm hokage. Một cuộc chiến xảy ra giữa Madara và Hashimara, kết quả Hashimaha chiến thắng Tiếp theo đến thiên tài Sarutobi là hokage đệ tam, là người thông thạo mọi nhẫn thuật. nhẫn thuật mà ông tâm đắc nhất chính là gọi ra thần chết dùng thân thể mình để phong ấn linh hồn kẻ thù. Đây là cấm thuật cực kỳ nguy hiểm, ông đã phong ấn linh hồn của hokage đệ nhất và hogate đệ nhi cùng đôi tay của Orochimaru. Đệ tam chết đi trước sự thương tiếc của mọi người Một người tuy độc ác nhưng cũng đc xếp vào 1 trong những thiên tài đó là Orochimaru. Orochimaru là đệ tử của Đệ tam, là họ